Tôi là Steve Phạm – hiện đang sinh sống tại Úc. Mấy chục năm về trước, tôi rời Việt Nam bằng hình thức lên tàu vượt biên với hy vọng xây dựng được một cuộc sống mới nơi xứ người.
Ngay khi đất nước được giải phóng, lịch sử đảo lộn đã thay đổi cuộc sống vượt xa sức tôi tưởng tượng, đến mức tôi phải quyết định bỏ lại sau lưng tất cả những người thân yêu quý, liều mạng sống của mình cũng như chấp nhận mọi nỗi kinh hoàng của một tương lai bất định để rời khỏi Việt Nam.
Tôi vượt biên mà không biết gì về đại dương cùng những hiểm nguy của chuyến hải hành, cũng như không biết gì về những khó khăn khác đang chờ đợi giữa biển cả mênh mông. Ðó là lý do mà có lúc người ta đã nói “Nếu có ba người vượt biên thì chỉ có một người đến bến an toàn, một người chết trên biển vì bão tố, đói khát và hải tặc, còn một người sẽ bị bắt lại và đi tù”. Nhưng đó chính là những cái tôi chấp nhận để đánh đổi cho tương lai sau này.
Bao tháng ngày lênh đênh trên biển cả, phía trước chỉ toàn là một màu xanh của sóng, đường chân trời ngút ngàn ngày ngày hiện ra nhưng dường như chẳng bao giờ chạm tới được. Và rồi, khi hình ảnh đất liền xuất hiện, lòng người vui không tưởng, hàng trăm con người trên chiếc thuyền nhỏ bé đang mệt mỏi vì đói khát bỗng reo hò dữ dội, làm ầm vang cả một vùng đại dương rộng lớn của Philippines. Nhờ sở hữu ngoại hình ưa nhìn cũng như tính cách năng động, hoạt bát, tôi được làm nhân viên an ninh và vì thế, 6 tháng sinh sống tại Philippines trôi qua rất dễ dàng.
Cuối cùng, cái ngày mà tôi mong đợi cũng đã đến. Tôi may mắn lên một chuyến bay được chuẩn bị để đưa người dân di cư sang Úc. Đã đến lúc, tôi hoàn thành nửa chặn đường còn lại trong hành trình đi tìm cuộc sống mới.
Sau những khó khăn, chật vật kiếm sống nơi đất khách, tôi tìm được người bạn đời của mình, cô ấy cũng là người Việt vượt biên sang Úc. Có lẽ, chính sự đồng cảm, bình dị trải qua những năm tháng với tình yêu nồng nhiệt và chân thành đã gắn kết chúng tôi lại với nhau. Lễ cưới diễn ra với người chứng hôn là một người bạn Việt Nam. Ngày đó, tôi chẳng có gì để hỏi cưới, nhưng nhà vợ vẫn hiểu và chấp nhận cho tình yêu của chúng tôi. Tại Úc, để tìm được một người con gái đến với mình chỉ bằng tình yêu như vậy rất khó, và tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn khi có được người phụ nữ như vậy bên cạnh.
Tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng việc không thể cho em một lễ cưới trọn vẹn, vì ngày đó, thậm chí khi bố mẹ mất, tôi cũng không thể về lại Việt Nam vì quá nghèo. Hẹn em, nếu có kiếp sau, tôi sẽ làm cho em trở thành cô dâu đẹp nhất và hạnh phúc nhất, vì em hoàn toàn xứng đáng với điều đó.
Tôi tự hứa, sẽ không ngừng cố gắng để vợ và con tôi có được một tương lai tươi sáng hơn. Hiện giờ tôi đang quản lý 7 hệ thống máy móc chuyên sản xuất và chế tạo các linh kiện ô tô. Sự nghiệp của tôi đã phát triển ổn định nhưng khi nhìn lại quãng thời gian đã qua, tôi vô cùng hối hận về một điều.
Vì quá tập trung vào công việc, tôi chẳng quan tâm đến sức khỏe của mình. Tôi phải đối mặt với tình trạng mất răng gần như toàn bộ hàm trên và hàm dưới chỉ giữ lại được 4 cái. Để tiết kiệm chi phí, tôi thực hiện cấy ghép Implant tại một phòng khám Nha khoa ở Việt Nam. Nhưng chỉ sau vài năm, toàn bộ các cây Implant không tích hợp xương và rụng hết, tình trạng tụt nướu và tiêu xương diễn ra rất kinh khủng. Tôi hoàn toàn thất vọng vì số tiền mình đã bỏ ra và đó là hậu quả mà tôi phải gánh chịu khi đặt niềm tin nhầm chỗ.
Tôi đến khám tại các phòng khám ở Úc, họ tư vấn điều trị cho tôi cụ thể nhưng chi phí lại quá đắt nên tôi vẫn chần chừ. Rồi một ngày, tôi tìm thấy Trung tâm Nha khoa Đại Nam, chỉ với những cuộc trò chuyện qua điện thoại, chẳng hiểu sao tôi lại có cảm giác tin tưởng như thế. Và rồi, tôi quyết định đặt cược cho niềm tin của chính mình một lần nữa. Tôi trở về Việt Nam cho chuyến đi phục hình lần thứ hai.
Bác sĩ Trung – Giám đốc Trung tâm Nha khoa Đại Nam trực tiếp nêu ra cách điều trị cho tình trạng của tôi:
-Răng hàm dưới còn lại 4 cái nhưng đã khá yếu nên sẽ nhổ bỏ hoàn toàn và thực hiện cấy ghép 6 cây Implant.
-Răng hàm trên không còn đủ xương để cấy ghép Implant như thông thường, cây Implant phải cắm vào xương gò má.
Với nhận định của Bác sĩ Trung: “Đây là một ca cực kì khó và phức tạp”, tôi cảm thấy sợ nhưng vẫn hy vọng sẽ có cách cứu chữa cho tình trạng của mình. Tiền bạc bây giờ đối với tôi không quan trọng, mà cái tôi cần chỉ đơn giản là có thể ăn nhai như trước.
Vì không lường trước tình trạng của mình phải phẫu thuật phức tạp như vậy, nên tôi chỉ về Việt Nam một mình. Ngày phẫu thuật, tôi rất lo lắng, và bắt đầu thấy được sự quan trọng của vợ. Không có cô ấy, không ai chăm sóc và lo lắng nên tôi cảm thấy rất tủi thân.
Ca phẫu thuật diễn ra suôn sẻ và thành công, tôi trở về Úc để chờ đợi Implant tích hợp xương và hồi phục.
Sau 6 tháng, tôi trở lại Việt Nam để phục hình răng cố định và hoàn tất quy trình điều trị. Nhờ Trung tâm Nha khoa Đại Nam, cuối cùng tôi đã có thể cười rạng rỡ và thoải mái ăn uống sau một thời gian dài. Kết quả điều trị đã thành công mỹ mãn.
Tôi trở về Úc với niềm vui sướng, chỉ mong nhanh chóng gặp lại vợ và các con của mình. Có lẽ, gia đình bên người bạn đồng hành gắn bó cùng tôi suốt cả cuộc đời sẽ luôn là điểm dừng và là nơi tôi hướng về dù có ở đâu.